• Giới thiệu
  • Điều khoản sử dụng
  • Chính sách bảo mật
  • Liên hệ
Đăng ký
Đăng nhập
Góc Nhìn
Win Mart
  • Điểm nóng
  • Nơi tôi sống
  • Quán tôi ăn
  • Điểm tôi đến
  • Người tôi gặp
  • Xu hướng
  • Đa chiều
  • Sống bao dung
  • Góc Nhìn Zoom
Không có kết quả nào.
Xem tất cả các kết quả
  • Điểm nóng
  • Nơi tôi sống
  • Quán tôi ăn
  • Điểm tôi đến
  • Người tôi gặp
  • Xu hướng
  • Đa chiều
  • Sống bao dung
  • Góc Nhìn Zoom
Không có kết quả nào.
Xem tất cả các kết quả
Góc Nhìn
Đăng ký

Trang chủ » Tiêu điểm » Tổng thống và Ăn mày

Tổng thống và Ăn mày

Khi còn làm báo, tôi thường xuyên ăn tết xa nhà. Nhưng nếu bạn hỏi tôi cái tết nào đáng nhớ nhất, tôi sẽ nói: đó là tết Kỷ Hợi năm 1999.

Mèo Mụp bởi Mèo Mụp
27/01/2020
trong Người tôi gặp, Sống bao dung, Tiêu điểm
0
0
Cố nhà báo Võ Như Lanh va nhà báo Trần Ngọc Châu tại Jakarta 16/2/1999 (mồng 1 tết Kỷ hợi)

Cố nhà báo Võ Như Lanh va nhà báo Trần Ngọc Châu tại Jakarta 16/2/1999 (mồng 1 tết Kỷ hợi)

Đáng nhớ không phải tôi đi cùng với cố Tổng biên tập Thời Báo Kinh tế Sài Gòn Võ Như Lanh mà vì đó là thời điểm đầu tiên mà các nước Asean bắt đầu bỏ entry visa (vi sa nhập cảnh) cho Việt Nam. Tất nhiên thời đó chúng tôi đi công tác toàn bằng hộ chiếu công vụ, vì vậy khó không phải entry visa mà khó nhất là xin exit visa (visa xuất cảnh). Mỗi lần đi công tác nước ngoài đều phải làm lý lịch lại và phải phỏng vấn bởi nhà ta để được cấp exit visa. (Các bạn trẻ sẽ cười lên: té ra bây giờ mình sướng hơn thời bác Châu mà không biết!).

Chiều 29 tết (14/2/1999) chúng tôi rời khách sạn (tôi không nhớ tên, nhưng thuộc loại 4 sao) nằm trên đường Orchards Singapore, để ra phi trường đi tiếp đến Jakarta, Indonesia – nơi một hội nghị quốc tế diễn ra hơn một tuần. Chúng tôi suýt trễ chuyến bay vì nhân viên hàng không chưa được thông tin về việc Indonesia bỏ visa cho người Việt Nam. Bài học thứ hai trong chuyến đi: thông tin chính thức bao giờ cũng chậm hơn tin của giới báo chí.

Chia sẻ liên quan:

Khép lại “Vũ trụ Tết diệu kỳ”, tiếp nối sứ mệnh xây dựng “Thành phố Sáng tạo”

30/01/2023

Ba mẹ khoẻ, ba mẹ vui đó là Tết

13/01/2023

Đó là bài học thứ hai của chuyến đi dịp Tết. Vậy bài học thứ nhất là gì? – Là lỗi logistics và phép xã giao thông thường. Theo lịch trình tôi được sắp xếp có cuộc phỏng vấn với Tổng thống Bachanuddin Jusuf Habibi mới lên của Indonesia sau một thời gian dài hơn 3 thập kỷ của nhà độc tài Suharto, nên văn phòng hành chính lo book khách sạn tại Singapore để nghỉ một đêm trước khi bay đi Jakarta.

Khi tôi và đồng nghiệp Võ Như Lanh đến khách sạn, người ta chào đón chúng tôi bằng những ánh mắt tỏ ra thân thiện và những nụ cười hết sức rộng mở. Tôi  hơi ngạc nhiên vì ở thời điểm đó người Việt Nam chúng ta còn khá cách biệt với cộng đồng thế giới. Nhân viên tiếp tân mở ra một cuốn sổ bìa dày và nói đại ý: Chúng tôi rất vui được đón hai quý ông vào câu lạc bộ gay của chúng tôi. Tầng này là riêng dành cho hội viên câu lạc bộ gay”.

Cố nhà báo Võ Như Lanh va nhà báo Trần Ngọc Châu tại Jakarta 16/2/1999 (mồng 1 tết Kỷ hợi)

Thoạt đầu, tôi không để ý chữ gay vì nghĩ là “vui vẻ” bình thường, nhưng tôi chợt hiểu ngay, nó không phải là tính từ mà là danh từ.  À ra thế, họ tưởng hai quý ông là bạn gay. “Không, cám ơn” – tôi vẫn đủ bình tĩnh – “chúng tôi chỉ là …bình thường”. Nhân viên cũng lấy lại bình tĩnh (một cách chuyên nghiệp) như tôi: “Vâng, rất xin lỗi, vì hai quý ông book cùng phòng nên chúng tôi cứ tưởng… Vâng, không sao, mọi việc vẫn bình thường ạ”.

Tuy vậy, ánh mắt và nụ cười của nhân viên khách sạn trở nên “khách sáo” hơn rất nhiều. Bài học này là: theo thông lệ ngầm của sự văn minh, hai người đồng giới không bao giờ “nên” ở chung một phòng khách sạn, dù chỉ là khách san một sao… Lỗi này thuộc về văn phòng hành chánh của chúng tôi. Có lẽ chỉ vì tiết kiệm “của công” thôi. Tiếc là ở đất nước Việt Nam yêu dấu của chúng ta, cái nhỏ thì tiết kiệm, còn cái lớn thì lãng phí đến tiếc thương.

Cuối cùng,  chúng tôi cũng bay đến Jakarta đúng vào chiều 30 tết Kỷ Hợi (15/2/1999). Khi người tài xế tính tiền taxi (tất nhiên, lúc đó chưa có taxi công nghệ như bây giờ), Lanh khoác tay: “Để tôi”…Rồi anh nói một tràng về chỗ tiền thối và tiền tip với tài xế. Quay sang tôi: “Ngoài đường ông để tôi dịch cho ông. Ông chỉ dịch cho tôi khi vào hội nghị. Tiếng Anh đường phố là…của tôi”.

Bây giờ, không biết bên cõi kia, có một thứ tiếng riêng cho đường phố không, chứ ở trong “cõi người ta” này, ngay cả tiếng nói cũng “tìm cách” chia rẽ con người!

Theo lịch, ngày 16/2/1999 – đúng ngày mùng một Tết Việt Nam, các nhà báo quốc tế sẽ có cuộc gặp với tổng thống Habibie và ăn tối cùng ông. Như vậy chúng tôi có một buổi sáng “tự do”. Theo thói quen của người làm báo, nhất là làm báo tại một đất nước luôn tôn vinh người cùng khổ, nên chúng tôi đã nhờ đồng nghiệp địa phương đưa đến một khu phố nghèo tại thủ đô Jakarta. (Khi về Việt Nam tôi đã viết một bài báo với cái tựa lấy ý của nhà văn Hemingway “Mặt trời vẫn mọc”).

Tất nhiên tôi và Lanh đã nói chuyện với những người rách rưới – mà theo đồng nghiệp Indonesia – là chưa phải rách nhất của đất nước này. Người ăn xin không nói được tiếng Anh nên đồng nghiệp địa phương đã dịch cho chúng tôi. Người ăn xin, ngoài 60, không tiếc lời nguyền rủa các vị tổng thống và lãnh đạo của đất nước ông. Tôi nhớ đến một câu trong cuốn sách “Chùm nho uất hận” của John Steinbeck mà thời còn sinh viên tôi phải học trong chứng chỉ văn chương và văn minh Mỹ tại Đại học Văn Khoa Sài gòn: “Trong mắt người nghèo khổ chỉ có những chùm nho uất hận…”.

Ánh mắt cuồng nộ không kềm nén của người ăn mày như một ám ảnh không rời, suốt ngày hôm đó, khiến tôi không nhớ gì đến ngày tết Việt Nam, dù vợ tôi gọi mãi đến khách sạn (thời đó không có iPhone) nhắc nhở phải nhớ gọi về nhà chúc tết các con!

Tại buổi phỏng vấn dành riêng cho nhà báo quốc tế được mời tới nhằm PR cho vị tổng thống mới, tôi đã mang nỗi buồn của người ăn xin vào câu hỏi. Tất nhiên tổng thống đã trả lời từ tốn như thường lệ của một kỹ nghệ gia và chính trị gia chuyên nghiệp,rằng ông đã thừa kế một di sản không vui vẻ của người tiền nhiệm và ông sẽ nỗ lực hết mình để không người dân nào bị bỏ lại phía sau.

– “Bằng cách nào, thưa tổng thống?” tôi hỏi tiếp. -Và Habibie: “Không có con đường nào ngoài dân chủ hóa đất nước ”.

Theo kinh nghiệm, tôi không chờ đợi câu trả lời trực tiếp, nhưng ông đã trả lời. Và sau này, ông đã làm tốt nhất trong khả năng dù thời gian tại vị chỉ 517 ngày ngắn của ông.

Dù sao, tôi đã trải nghiệm thực tế một nguyên tắc của nghề, đó là: “Đối với nhà báo, một vị tổng thống và một người ăn mày đều giống nhau. Đơn giản vì cả hai đều là nguồn tin của anh”.

Tiếc là Lanh đã không đi đến cuộc họp báo hôm đó với tôi. Nhưng, cho đến bây giờ, tôi vẫn tin rằng tinh thần bình đẳng cũng là chia sẻ của anh.

Hỡi những ngày Tết trong cuộc đời ta, có phải mi đã rót xuống cho ta và đồng nghiệp ly rượu mừng, mà cho đến ngày ra đi như Lanh, ta vẫn uống với niềm say mê trẻ dại!

Chúc cho các vị tổng thống và các nhà lãnh đạo của thế giới bất an này, luôn nhớ tới những kẻ ăn mày trong khi thực thi quyền lực – một quyền lực mà gã ăn mày dưới đáy nhất, cũng có góp sức tạo nên.

25/1/2020, mồng một tết Canh Tý

Nhà báo Trần Ngọc Châu/thesaigontimes


Bạn đang đọc bài viết trên Mạng xã hội Góc Nhìn tại địa chỉ website www.gocnhin.com.vn.

Góc Nhìn rất trân trọng đón nhận bài viết của bạn cho các chuyên mục Xã hội - Đời sống, Bất động sản - Tài chính - Doanh nhân - Doanh nghiệp, Du lịch, Ẩm thực, Người tốt - Việc tốt...

Bài viết gửi về email: mxhgocnhin@gmail.com hoặc liên hệ 0939920088. Trân trọng!


Chủ đề: Ăn màyJackpotJakartanhà báo Trần Ngọc ChâuTết Nguyên đánTổng thốngXuân canh tý
Chia sẻ
Mèo Mụp

Mèo Mụp

Các chia sẻ khác:

Tạo đà tăng trưởng kinh tế địa phương, ngân hàng liên tục mở rộng mạng lưới

bởi Khánh Linh
22/03/2023
0

Theo đánh giá của nhiều chuyên gia, hoạt động bán lẻ là một trong những chiến lược được ngân hàng...

Mình sẽ vất vả đến bao giờ?

bởi Kỳ Hoa
20/03/2023
0

Ngày mới đi làm báo, mình được sếp giao một ngày viết 2 bài, nhưng vì chẳng có nghiệp vụ...

Ngân hàng phát triển bền vững thông qua đa dạng hệ sinh thái số

bởi Khánh Linh
16/03/2023
0

Với vai trò huyết mạch của nền kinh tế, ngành ngân hàng được đánh giá đi đầu trong quá trình...

2 kiểu tình yêu trong nhạc tlinh 

bởi Kỳ Hoa
15/03/2023
0

- Yêu say đắm: Đi tìm một nửa duy nhất của đời mình, khao khát và mê say đối phương ...

Rủi ro khi làm F&B trong các Trung tâm thương mại

bởi Kỳ Hoa
14/03/2023
0

Thời gian hạn chế: Các TTTM mở cửa từ 9:00 (9:30)-22:00 (21:30 là ngưng nhận khách rồi), trong khi đó...

Ngân hàng nào phát triển tài chính bền vững tốt nhất Việt Nam?

bởi Khánh Linh
13/03/2023
0

Cụ thể, HDBank là ngân hàng duy nhất tại Việt Nam nhận Giải thưởng The Asset Triple A Awards -...

Khách hàng ở Đồng Nai trúng xe hơi Peugeot cùng HDBank

bởi Khánh Linh
09/03/2023
0

Tại Lễ trao giải diễn ra tại TP. Biên Hòa, Đồng Nai sáng ngày 07/3/2023, chị Mai Dung (TP. Biên...

Đám tang Vũ Linh và sự vô văn hoá của người đời lên ngôi

bởi Khánh Linh
09/03/2023
0

Nghệ sĩ Vũ Linh cũng đã về với cát bụi. Một đời người với bao vinh quang và cả những...

Gửi tiết kiệm tại HDBank, nữ khách hàng ở Hà Nội trúng 1 tỷ đồng

bởi Khánh Linh
08/03/2023
0

Thông qua lễ quay số công khai vào ngày 6/3/2023, tại Tp.HCM, HDBank đã tìm ra 10 khách hàng trúng...

Cơ bản về nhượng quyền trong lĩnh vực ẩm thực

bởi Kỳ Hoa
03/03/2023
0

Franchise độc quyền: Thường người mua sẽ có quyền khai thác Độc Quyền theo một vùng địa lý: Tại một...

Viết bình luận
meet and more coffee, cà phê trái cây
iPhone SE2, Minh Tuấn Mobile, điện thoại iPhone SE2,

MỚI CHIA SẺ

Tạo đà tăng trưởng kinh tế địa phương, ngân hàng liên tục mở rộng mạng lưới

22/03/2023

Mình sẽ vất vả đến bao giờ?

20/03/2023

Ngân hàng phát triển bền vững thông qua đa dạng hệ sinh thái số

16/03/2023

2 kiểu tình yêu trong nhạc tlinh 

15/03/2023

Rủi ro khi làm F&B trong các Trung tâm thương mại

14/03/2023

GÓC NHÌN LÀ GÌ?

Góc Nhìn

Bạn là Luật sư, Nhà báo, Chuyên gia hay đơn giản là một Facebooker…? Hãy thể hiện quan điểm của mình về các vấn đề xã hội, cuộc sống, giải trí, văn hóa… mà bạn quan tâm để “Nghĩ thấu – Nhìn sâu – Nói đúng”.

THÔNG TIN LIÊN HỆ

Cơ quan chủ quản: Cty CP Phát triển Truyền thông VietPro
Địa chỉ:
80 Đường 14, KĐT Vạn Phúc, Hiệp Bình Phước, Thủ Đức, TPHCM
Email: mxhgocnhin@gmail.com
Hotline: 093.992.00.88
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Thị Thu Hà
Giấy phép hoạt động MXH số 479/GP-BTTTT do Bộ Thông tin Truyền thông cấp ngày 05/11/2019.

KẾT NỐI VỚI GÓC NHÌN

© 2019 Góc Nhìn - Mạng xã hội chia sẻ góc nhìn đa chiều.

Không có kết quả nào.
Xem tất cả các kết quả
  • Điểm nóng
  • Nơi tôi sống
  • Quán tôi ăn
  • Điểm tôi đến
  • Người tôi gặp
  • Xu hướng
  • Đa chiều
  • Sống bao dung
  • Góc Nhìn Zoom
  • Đăng nhập
  • Đăng ký

© 2019 Góc Nhìn - Mạng xã hội chia sẻ góc nhìn đa chiều.

Chào mừng bạn đã quay trở lại Góc Nhìn!

Đăng nhập tài khoản

Quên mật khẩu? Đăng ký

Tạo tài khoản Góc Nhìn!

Điền các thông tin vào biểu mẫu bên dưới để đăng ký tạo tài khoản Góc Nhìn!

Các trường bắt buộc điền Đăng nhập

Retrieve your password

Điền username hoặc email đã đăng ký để reset mật khẩu.

Đăng nhập