Đà Nẵng cũng như nhiều thành phố du lịch ở đất nước này đã từ từ gượng dậy sau cú đấm chí mạng từ đầu năm.
Còn bây giờ Đà Nẵng sẽ trải qua 15 ngày yên ắng.
Đọc báo nghe cô bán trái cây kể từ bây giờ mỗi ngày cô cũng ko kiếm nổi 200 ngàn lo tiền trọ, tiền học cho con, tiền ăn uống cho cả nhà…
Em gái mình bảo nếu cách ly toàn thành phố, công ty em sẽ cho tất cả nghỉ dài hạn không lương. Bạn mình lẽ ra cuối tuần này vào Nam nhận việc, giờ phải ở lại chấp hành lệnh cách ly ko biết đến khi nào. Đà Nẵng đã nghèo giờ lại còn mắc cái eo.
Nhưng mình đã thấy người miền Trung hay Đà Nẵng đã một lần vượt qua khủng hoảng.
Khi ngành du lịch tiêu điều, nhiều người trẻ về nhà ăn cơm mẹ nấu. Dì mình mở quầy nước mía kiếm 100 ngàn đồng mỗi ngày là lo đủ tiền chợ cho các anh em họ ngày trước kiếm được nhiều tiền khi làm cho resort (giờ thì thất nghiệp như nhau).
Bạn mình từng làm việc cho cửa hàng may mặc thành công nhất Hội An, giờ về phụ mẹ làm chả cá sưng tái cả tay… Em dâu mình bỏ công việc ở spa toàn là khách Nhật để sang làm quán cafe cho khách Việt Nam. Bạn mình sở hữu căn nhà đắc địa ngay phố cổ lúc trước toàn tiếp khách Tây giờ chuyển hướng nấu chè bày bán cho khách Việt cuối tuần…
Người miền Trung chúng mình thu nhập cỡ nào cũng sống được, khó thế nào cũng nghĩ cách vượt qua; nhưng ngại nhất là làm phiền hay ảnh hưởng người ta… và tinh thần vì cộng đồng thì cao chót vót.

Hồi dịch mới bùng phát xa xa, mợ mình có cái khách sạn mini đang oằn mình gánh nợ ngân hàng vẫn kiên quyết ko nhận khách nước ngoài vì lo lắng dịch sẽ lan đến Hội An. Chuyến bay có bệnh nhân số 17 có vài khách đến Hội An thì 7 tiếng sau nguyên cái thành phố này chuyền tay nhau danh sách, phối hợp nhịp nhàng để thuyết phục hay tổ chức cách ly…
Nên đợt này bạn đừng lo người Đà Nẵng sẽ bỏ của chạy lấy người. Người Đà Nẵng sẽ ở đó cùng đội ngũ y bác sĩ đánh bại con virus khỉ gió này.
Và việc bạn cần làm là đừng bao giờ quay lưng với Đà Nẵng.
Khi cơn khủng hoảng trôi qua, bạn sớm quay về Đà Nẵng, xài tiền mua giúp cho cô bán trái cây, uống ly nước mía ven đường, ăn nhà hàng, ở trong những resort hay khách sạn (chắc) suýt nữa đã từng phá sản… Rồi bạn rủ thêm bè bạn quốc tế trở về khi dịch bệnh qua đi. Và cùng viết về những điều hay cho Đà Nẵng.
Vì Đà Nẵng xứng đáng với tất cả những điều này.
Bài viết thể hiện Góc Nhìn của fb Tran Ly Na
Bạn đang đọc bài viết trên Mạng xã hội Góc Nhìn tại địa chỉ website www.gocnhin.com.vn.
Góc Nhìn rất trân trọng đón nhận bài viết của bạn cho các chuyên mục Xã hội - Đời sống, Bất động sản - Tài chính - Doanh nhân - Doanh nghiệp, Du lịch, Ẩm thực, Người tốt - Việc tốt...
Bài viết gửi về email: mxhgocnhin@gmail.com hoặc liên hệ 0939920088. Trân trọng!